Life is a journey ...

Life is a journey ...

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2011

Pắc Nặm - Hồ Ba Bể (Bắc Cạn)

< Đội nhà Bao Viet Life>

Lâu rồi, vẫn mong ước đi hồ Ba Bể một lần. Có lúc đã nhấc máy gọi tour, may mà người ta không ... nhấc máy.

Đang ngập lụt với dự án thì có thông báo cử đi ...c
ông tác Pắc Nặm.

Đọc hành trình thú vị quá, lại chỉ phải làm diễn viên quần chúng, có cơ hội tự
do ... ngắm đời sống của đồng bào. Thế là đấu tranh lên đường. Đường đi cheo veo, vắt vẻo, mệt nhoài. Lâu rồi mới đi kiểu dã chiến như thế (gần 12 tiếng trên xe) nhưng không hề có cảm giác say xe hay vất vả. Chắc tại được đón tiếp nồng nhiệt quá :(.


Mình thích em này dã man - MC của cả chương trình giao lưu - rất duyên sân khấu, ăn nói tự nhiên. Của hiếm kể cả ở vùng xuôi. Tốt nghiệp cao đẳng nghệ thuật quân đội, về công tác ở Pắc Nặm được 6 năm rồi (sn84), híc, mà nhớ pắc Nặm là một trong những huyện vùng cao nghèo nhất nước.

Dịch vụ y tế - trung tâm huyện - gần chỗ ở và chợ Rã.

Bỏ qua mấy thủ tục đón tiếp, giao lưu vốn là một phần ko thiếu của mấy chuyến đi kiểu này, có lẽ vài tiếng tách đoàn đi mua hoa quả, nghỉ ngơi, mua mì tôm ăn ở quán dân tộc, chuyện trò với anh người Tày bán hàng bảnh bao là đáng nhớ hơn cả.

Cũng không thể quên được những con người xe 3, vui vẻ, tự nhiên, hát hay, múa...mép giỏi.
Lâu lắm mới lại có cảm giác được hát một cách tự nguyện, say sưa bên cây đàn ghi ta của 1 bác có tinh thần văn nghệ. Tinh thần thoải mái đến tận sáng hôm sau. Nghe đâu có mấy người không ngủ được vì bị ...tra tấn bởi hát hò =)). Thôi, mình chừa.

Hồ Ba Bể không đẹp như mình tưởng, nhưng được cái mua hàng lưu niệm ở đâu không bị chèo kéo dai dẳng. Còn khá hoang sơ. Hợp với mình khi về hưu =)).
Ấn tượng là nhà sàn của khách sạn (Bưu Điện?) khá đẹp, có bộ ốm trà rất phong cách - quyến rũ đến nỗi sáng hôm sau phải dậy sớm pha 1 ấm trà nhâm nhi thưởng thức khí trời vùng cao lạnh lẽo, mờ sương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét